Lại đều hai mắt phát sáng dùng ánh mắt nhìn “thần tiên” nhìn chằm chằm hắn.
“À…ừ.”
Trần Vũ vô thức duỗi ngón tay gãi gãi tai, nói với Lão chủ nhiệm: “Đừng nói. Nhiều người nhìn tôi như vậy cảm giác rất ngại ngùng ý.”
Lão chủ nhiệm: “Nếu thật sự ngạI cậu có thể mặc quần áo vào trước.”